Đời Còn Dài Hà Tất Phải Hoang Mang
CỨ ĐI THÔI, PHÍA TRƯỚC ẮT SẼ CÓ ĐƯỜNG. Tuổi đôi mươi, chúng ta luôn hoang mang, mơ hồ. Trong lòng dù có ước mơ, đôi mắt vẫn đầy hy vọng, nhưng lại chẳng thể nhìn rõ con đường phía trước, không biết nên chọn ngả nào, cũng chẳng phân định được người bên cạnh sẽ đi cùng mình bao lâu. Tại sao thất tình lại đau đớn như vậy? Tại sao cuộc sống lại khó khăn đến thế? Tại sao quan hệ xã hội lại phức tạp tới mức này? Trưởng thành là một quá trình đầy đau khổ, trở thành người lớn chính là học cách chuyển hết mọi uất ức về chế độ im lặng. Cái giá của sự trưởng thành là đổi nụ cười vô ưu ngày nào lấy lớp vỏ bọc cứng rắn, đổi sự con trẻ hồn nhiên lấy một cái tôi già dặn trầm ổn. Mấy ai không chán nản? Mấy ai không hoài niệm? Thế nhưng, xin đừng vội vã, cũng đừng buông xuôi tuyệt vọng. Những ngôi sao sáng nhất luôn ở trên bầu trời đen tối nhất. Bạn sẽ tìm thấy phiên bản hoàn hảo nhất khi bản thân đang ở nghịch cảnh tồi tệ nhất. Trên đời này, vốn dĩ không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này sẽ đến một chặng đường khác. Những gì hôm nay bạn phải chịu đựng, nhất định tương lai sẽ dùng phương thức tốt hơn để trả lại cho bạn! Đường đời thực sự rất dài, hà tất phải hoang mang?
Đánh giá
There are no reviews yet