Cây Nấm Nhỏ Tập1 – Tập 2 (Bản Thường)
Tác giả: Nhất Thập Tứ Châu
Cây Nấm Nhỏ – Tập 1
“Lợi ích của nhân loại là trên hết.”
Con người đang sống trong kỉ tận thế. Từ trường bảo vệ trái đất đã biến mất, ánh mặt trời ấm áp không còn, mà chỉ có những tia bức xạ nguy hiểm. Những tia bức xạ ấy làm biến đổi gen của con người và động vật, sinh ra các loài vật biến dị nguy hiểm có khả năng huỷ diệt loài người.
Không còn những thành phố lớn tự do, con người buộc phải sống trong các căn cứ được bảo vệ nghiêm ngặt, ra vào đều phải trải qua quá trình sàng lọc cực kì tàn khốc và nhạy bén của Người Phán Xét.
Căn cứ loài người ở phía Bắc có một Người Phán Xét tên Lục Phong. Anh sở hữu trực giác cùng sự quyết đoán cực kì cao, và hành động đúng như khẩu hiệu của căn cứ: “Lợi ích của nhân loại là trên hết.”
Không thể để người bị thương hoặc mang dị vật bước vào căn cứ, bởi lây nhiễm diện rộng sẽ khiến cả căn cứ bị tổn thất.
An Chiết chỉ là một cây nấm nhỏ. Em chẳng liên quan gì tới loài người đang miệt mài với cuộc chiến sinh tồn không ngơi nghỉ ngoài kia, mục đích cả đời của em chỉ là nuôi dưỡng bào tử của mình, kết thúc sứ mệnh của một cây nấm.
Giản đơn và ngây thơ như vậy.
Ấy thế mà một ngày kia, An Chiết phát hiện ra sự giản đơn ấy lại biến thành phức tạp, vì bào tử của em đã bị người ta lấy mất rồi!
Vậy là Cây nấm nhỏ can đảm rời khỏi hang ổ, bắt đầu hành trình tìm lại báu vật của mình. Chưa tìm thấy báu vật, An Chiết đã đụng độ thẩm phán khét tiếng Lục Phong.
Đây là một câu chuyện khốc liệt và bi tráng về sức mạnh sinh tồn của con người, cũng là câu chuyện thật dịu êm về cây nấm nhỏ và chàng Thượng tá Lục Phong. Một câu chuyện phi thường về tình yêu.
Cây Nấm Nhỏ – Tập 2
Cực quang biến mất.
Từ trường bảo vệ mọi vật trên Trái Đất. Một khi từ trường mất đi, bức xạ vũ trụ và gió Mặt Trời sẽ giáng thẳng xuống, chẳng bao lâu sẽ gây nên một đợt hạn hán lớn trên toàn thế giới. Con người sẽ nhiễm phóng xạ nếu tiếp xúc với chúng, sẽ mắc các bệnh ác tính khác nhau, sau đó chết đi hoặc biến dị.
Sau khoảnh khắc bùng nổ ngắn ngủi, cực quang dần tan biến khỏi bầu trời đêm giống như nước triều rút xuống. Chỉ trong vẻn vẹn mười giây, màu sắc đã hóa nhạt nhòa, sau đó hoàn toàn biến mất. Một dải sông ngân rực rỡ vắt ngang trời đêm tím biếc.
Căn Cứ Thành Phố Ngầm bị dị chủng phối hợp tấn công, tổn thất trầm trọng, từ trường biến mất. Vì lợi ích của nhân loại, Lục Phong cùng Căn Cứ Phía Bắc đã ra quyết định cứu viện. An Chiết chẳng nhớ rõ đây đã là lần thứ mấy mình nhìn bóng lưng Lục Phong đi xa. Cậu không biết tại sao người ấy cứ luôn tiến về phía trước, anh có thể nổ súng với đồng bào chẳng hề do dự, cũng có thể hi sinh tính mạng bản thân bất cứ lúc nào.
An Chiết, mọi người, toàn bộ căn cứ loài người và tất thảy sự vật trên thế giới này, đều là một phần nhỏ bé trong cơn sóng khổng lồ, dao động theo từng đợt sóng của nó, thay đổi, rồi đẩy dạt ra những gợn li ti. Điểm duy nhất không xác đáng là cơn sóng đó dường như thực sự tồn tại ở khắp mọi ngóc ngách trên thế giới, không phải ảo ảnh hoặc tưởng tượng vô căn cứ.
Ngoài trời, bão cát và cuồng phong nhất loạt ùa đến. Bóng đêm phủ trùm lên chúng, cuốn cát bụi và sỏi đá tung tẩy như sương đêm dàn trải vô tận. Nếu không phải bào tử của cậu luôn muốn cận kề Lục Phong, cậu đã đi từ lâu rồi.
Đánh giá
There are no reviews yet