Kiếp trước Ngụy Vô Tiện bị vạn người thóa mạ, danh tiếng xấu xa đến cùng cực, sư đệ hắn thề cả đời bảo vệ lại dẫn người đến tiêu diệt hắn, dọc ngang tung hoành một đời, cuối cùng chết lại chẳng toàn thây. Bao năm sóng yên bể lặng, ngờ đâu Ngụy Vô Tiện, ma đạo tổ sư dấy lên gió huyết mưa tanh một thời lại sống lại. Vẫn con người đó, vẫn tính cách tưng tửng dở hơi, nhưng tâm thế nay đã khác, hắn bỗng phát hiện thì ra chuyện đời trước là một trường âm mưu.
Kẻ đứng sau mọi chuyện ngày đó là ai?
Người xưa, chuyện xưa và cả tình cảm lặng thầm chôn giấu ngày xưa, tất thảy đều được phơi bày…
Kiếp trước Ngụy Vô Tiện bị vạn người thóa mạ, danh tiếng xấu xa đến cùng cực, sư đệ hắn thề cả đời bảo vệ lại dẫn người đến tiêu diệt hắn, dọc ngang tung hoành một đời, cuối cùng chết lại chẳng toàn thây. Bao năm sóng yên bể lặng, ngờ đâu Ngụy Vô Tiện, ma đạo tổ sư dấy lên gió huyết mưa tanh một thời lại sống lại. Vẫn con người đó, vẫn tính cách tưng tửng dở hơi, nhưng tâm thế nay đã khác, hắn bỗng phát hiện thì ra chuyện đời trước là một trường âm mưu.
Kẻ đứng sau mọi chuyện ngày đó là ai?
Người xưa, chuyện xưa và cả tình cảm lặng thầm chôn giấu ngày xưa, tất thảy đều được phơi bày…
Kẻ đứng sau mọi chuyện ngày đó là ai?
“… Những xao động dưới nước ngừng lại, dây lưới cũng trở về tĩnh lặng. Nhát kiếm vừa rồi của Ngụy Vô Tiện xuất ra cực nhanh, nhưng Lam Vong Cơ cũng nhìn ra thanh kiếm của hắn chắc chắn là một thanh linh kiếm thượng phẩm, y nghiêm nghị hỏi: “Kiếm đó tên gì?”
Ngụy Vô Tiện đáp: “Tùy Tiện.”
Lam Vong Cơ nhìn hắn, Ngụy Vô Tiện tưởng y không nghe rõ bèn nói lại một lần nữa: “Tùy Tiện .”
Lam Vong Cơ chau mày từ chối: “Thanh kiếm đó có linh khí, tùy tiện gọi tên nó là bất kính.”
Ngụy Vô Tiện thở dài một tiếng rồi nói: “Động não nghĩ khác một chút đi. Không phải ta kêu ngươi tùy tiện gọi tên nó, mà tên thanh kiếm này của ta là ‘Tùy Tiện’. Đây, ngươi xem.” Nói xong bèn chìa thanh kiếm ra cho Lam Vong Cơ nhìn thấy chữ khắc trên kiếm. Trên hoa văn của vỏ kiếm có khắc hai chữ cổ, quả đúng là “Tùy Tiện”.
Lam Vong Cơ mãi không thốt nên lời.
Ngụy Vô Tiện đầy thông cảm: “Ngươi không cần nói đâu, ta biết, nhất định là ngươi muốn hỏi ta tại sao lại gọi như vậy đúng không? Ai cũng hỏi thế mà, liệu có phải là có hàm nghĩa đặc biệt gì không? Thực ra chẳng có hàm nghĩa đặc biệt gì đâu, chẳng qua là lúc Giang thúc thúc ban kiếm cho ta hỏi ta muốn gọi nó là gì, lúc đó ta nghĩ đến hơn hai mươi cái tên, nhưng chẳng có cái nào vừa ý cả, thầm nghĩ cứ để cho Giang thúc thúc đặt giúp ta đi, bèn đáp ‘tùy tiện ạ’, ai ngờ lúc thanh kiếm này ra lò, trên đó đã khắc hai chữ này rồi. Giang thúc thúc lại nói: ‘Nếu đã thế thì hãy cứ gọi thanh kiếm này là Tùy Tiện đi’. Thực ra cái tên này cũng không tệ, đúng không?”
Cuối cùng, Lam Vong Cơ từ trong kẽ răng thốt ra hai từ: “… Hoang đường!”
Ngụy Vô Tiện vác kiếm lên vai, nói: “Con người ngươi thật chẳng thú vị chút nào. Cái tên này hay như vậy, dùng để lừa mấy tên nghiêm chỉnh như ngươi, lừa lần nào được lần ấy, ha ha!”
Đánh giá
There are no reviews yet
Hãy là người đầu tiên nhận xét “Ma Đạo Tổ Sư – Tập 3 + 4” Hủy
Đánh giá
There are no reviews yet