Vỡ Vụn Tuổi 20
Tác giả: Gari
Khi con người ta trải qua quá nhiều chuyện, thì rốt cuộc cũng giống như không có gì. Ở tuổi 20, người ta không phải là đã lớn, nhưng cũng chẳng còn dễ mỉm cười ngây thơ hay dỗi hờn. Khủng hoảng tuổi 20, ta không biết được rằng liệu cuối cùng ta có gì trong tay, ta thực sự mong muốn điều gì, và đích đến của ta là ở đâu. Đôi lúc, ta cảm thấy cuộc sống thật ồn ào, chỉ muốn chui rúc một góc nhỏ nào đó tạm gọi là “chốn bình yên” để trở về. Thế nhưng, cũng có lúc ta thấy bản thân mình thật cô đơn, cần lắm một ai đó để dựa vào. Để rồi đến khi bế tắc, ta lại tự an ủi mình với câu trả lời quen thuộc: “Đại khái là thế nào cũng được! Việc gì đến sẽ đến”.
Thế giới có rất nhiều màu, nhưng khi có vô vàn màu sắc chồng chất, thì lại trở thành màu đen nguyên thủy đờ đẫn. Cuộc sống dài rộng, thời gian vô tình, nhiều khi thấy bản thân chông chênh giữa một đống bề bộn đến lạ. Tôi hy vọng tập tản văn này sẽ là cuốn sách “gối đầu giường” của bạn, là một người bạn đồng hành để chứng minh rằng bạn không hề cô đơn trong chuyến hành trình cuộc sống của riêng mình. Đừng chôn giấu và chịu đựng tất cả những âu lo, sầu muộn hay lo lắng. Đừng tự hành hạ chính mình và đánh mất đi bản thân. Đừng im lặng. Bởi thực chất, sự im lặng không phải là thói quen hay sở thích, mà là sự thỏa hiệp với chính mình. Chỉ cần bạn biết rằng, những bí mật của tuổi 20 mà bạn đang có, những vấn đề mà bạn đang nghĩ, cũng từng có người giống như bạn, nhưng họ vẫn cố gắng vượt qua và lớn lên từng ngày.
Hãy nhìn lại những “thú nhận” tuổi 20 đầy sóng gió của tôi – và cả những con người lướt ngang đời tôi, biết đâu bạn sẽ tìm thấy đâu đó quẩn quanh hình ảnh của chính mình. Để rồi đến khi cảm xúc vỡ vụn ra, sẽ là những khoảng trống của bầu trời hy vọng xanh hun hút…
“Có nhiều lúc, ta tự thấy bản thân mình vẫn chỉ là một đứa trẻ to xác. Những gì ở bên ngoài, suy cho cùng, cũng chỉ là sự biến đổi ở thể xác, còn tâm hồn, vốn dĩ chẳng thể thay đổi. Thôi thì, nếu như đã không thể xoa dịu quá khứ, thì hãy để cuộc sống hiện tại là một món quà. Trong cuộc sống, có những người suốt ngày chỉ chăm chăm nhìn vào quá khứ tươi đẹp mà không biết trân trọng hiện tại – với những thứ mà họ đang có. Họ không nhận ra một điều rằng, thứ khởi đầu chưa chắc đã là thứ kết thúc. Bầu trời còn cao và rộng lắm…”
(Gari)
Đánh giá
There are no reviews yet