Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu

¥1,150

Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu tưởng chừng là một câu chuyện nhẹ nhàng, bình yên trôi qua, nhưng cái kết của nó sẽ để lại trong lòng người đọc nhiều suy nghĩ sâu sắc về số phận, về sự lựa chọn cách sống của mỗi người. Mở đầu cuốn sách là một tang lễ ảm đạm, biểu tượng của sự ra đi, sự tàn lụi; nhưng đoạn vĩ thanh lại là một bài ca vui tươi của sự khởi đầu, của tái sinh.

Mã: 10617 Danh mục: , Từ khóa: Weight: 700g

còn 8 hàng

Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu

¥1,150

Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu

Tác giả: Sumino Yoru

Có bao giờ bạn thực sự nghiêm túc nghĩ xem thời gian còn lại của mình là bao nhiêu không?

Hầu hết tất cả những người khoẻ mạnh đều nghĩ rằng mình còn rất nhiều thời gian. 50 hay thậm chí là 60 năm nữa. Chúng ta cứ từ từ thưởng thức sự dư dả này mà chẳng hề nghĩ về ngày mai. Chắc có lẽ, chỉ có những người mắc bệnh nan y hay những kẻ tử tù mới biết trước cái chết còn cách họ bao xa.

Nhân vật “Tôi” cũng từng nghĩ như vậy. Cậu không bao giờ nghĩ về ngày mai của mình, nhưng lại mặc định thời gian còn lại của Sakura chỉ là vài năm. Vì căn bệnh ung thư tuỵ ngớ ngẩn nên ngày mai của Sakura thực sự rất ít ỏi.

Câu chuyện được mở đầu bằng tang lễ ảm đạm của một nữ sinh mang tên Yamauchi Sakura. Những trang sách sau đó dần hé mở, nhân vật “tôi” không có tên, là một nam sinh cao trung, đam mê đọc sách và sống khép kín với thế giới bên ngoài. Bằng một sự tình cờ, “tôi” được biết rằng Sakura – người bạn gái tràn trề sức sống học cùng lớp với cậu, lại mang trong mình căn bệnh ung thư tuyến tụy và chỉ còn sống được vài năm nữa. Đây là bí mật chỉ “tôi” và Sakura nắm giữ, nhân vật “tôi” quyết định dành thời gian với phần đời còn lại của Sakura để giúp cô được sống như người bình thường dù mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo.

Cái kết được tiết lộ ngay ở đầu câu chuyện: Sakura quả thật là đã chết. Nhưng điều bất ngờ nhất ở cuốn sách này là, cô ấy không chết vì căn bệnh ung thư mà là vì một lý do khác cũng ngớ ngẩn không kém.

Cái kết này có lẽ làm nhiều người sực tỉnh. Chúng ta không có nhiều thời gian như mình nghĩ. 50 năm nữa hoặc ngay ngày mai. Số phận sẽ không bao giờ vì nỗi bất hạnh của bạn mà nương bàn tay tấn công của nó, cũng giống như Sakura, một cô gái nhỏ mang trong mình căn bệnh nan y, nhưng ông trời không vì thế mà ngừng reo rắc cái chết tức tưởi, bất thình lình xuống cuộc đời cô ấy.

“Tôi” đã trì hoãn rất nhiều việc, vì cậu ấy luôn mặc định thời gian còn lại của Sakura là vài năm nữa – nghĩa là vẫn còn kịp. Lúc còn sống, cô ấy đã cho “tôi” mượn một cuốn sách, “tôi” dự định rằng sẽ đọc nốt mấy cuốn sách mới mua rồi đọc tới nó và vẫn sẽ kịp để trả lại cô ấy. Thế nhưng đến tận tang lễ của Sakura, nhân vật “tôi” mới mở nó ra lần đầu tiên…

Có rất nhiều việc, chúng ta ỷ lại rằng thời gian còn lại rất nhiều nên hãy khoan làm vội. Dành thời gian cho những điều tưởng quan trọng, để rồi khi mất đi giá trị thực sự mới cảm thấy hối hận.

“tớ muốn ăn tuỵ của cậu” – nghĩa là, tớ muốn trở thành con người như cậu.

Yêu một ai đó, khao khát trở thành một ai đó, chúng ta cứ chần chừ mãi không nói ra vì nghĩ rằng mình còn rất nhiều ngày mai. Thế nhưng, “thế giới không phân biệt một ai, nó không nương bàn tay tấn công bình đẳng ấy với bất kỳ ai…” Sự trì hoãn ngày hôm nay sẽ chỉ đổi lại sự hối hận muộn màng của ngày mai.

Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu tưởng chừng là một câu chuyện nhẹ nhàng, bình yên trôi qua, nhưng cái kết của nó sẽ để lại trong lòng người đọc nhiều suy nghĩ sâu sắc về số phận, về sự lựa chọn cách sống của mỗi người. Mở đầu cuốn sách là một tang lễ ảm đạm, biểu tượng của sự ra đi, sự tàn lụi; nhưng đoạn vĩ thanh lại là một bài ca vui tươi của sự khởi đầu, của tái sinh. Nó cho thấy số phận là một vòng tuần hoàn bất tận: Ngày cũ lụi tàn, ngày mới lại lên; Con người cũ chết đi, con người mới hình thành; Người cũ ra đi, người mới sẽ đến.

Đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Hãy là người đầu tiên nhận xét “Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu”

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

  • Giao hàng toàn Nhật Bản